NHỮNG BÀI THƠ KHÔNG CẦM ĐƯỢC NƯỚC MẮT KHI ĐỌC QUA

KỸ NĂNG CẦN BIẾT xin chia sẻ lại NHỮNG BÀI THƠ KHÔNG CẦM ĐƯỢC NƯỚC MẮT KHI ĐỌC QUA. Bộ sưu tập Những bài thơ được lan truyền trong những ngày đại dịch cực hay cực tâm trạng với những tình cảm nồng ấm, thiết tha của cộng đồng, của những người ở tuyến đầu chống dịch!

Mời mọi người cùng đến với những bài thơ cảm động này!

Chúc mọi người vuôn vui khỏe và bình an, cùng siết tay nhau đẩy lùi dịch bệnh!

Trang tin Điện tử Đảng bộ TPHCM đã giới thiệu và mong đọc giả cùng lan tỏa bài thơ “Nếu anh không về” của tác giả Vũ Quốc Tuấn:

Nếu Anh không về

“Nếu Anh không về

Nếu anh không về trong buổi chiều nay

Em đừng buồn và âu lo quá nhé

Nhớ đón con và động viên cha mẹ

Bởi Tổ quốc cần, anh chẳng thể ngồi yên…

Bao nhiêu người cũng rất muốn đoàn viên

Nhưng covid đang tràn lan đất nước

Anh không thể, nghĩ tình riêng mình được

Khi các bạn anh, bạc tóc, hao gầy

Ai cũng mong cho đất nước mỗi ngày

Không còn tin, người nhiễm thêm ca mới

Thương Tổ quốc, em ở nhà hãy đợi

Hết dịch rồi, anh sẽ lại về thôi…

Sáng nay tin từ nước Ý xa xôi

Mấy ngàn người đã không còn sự sống

Thương Iran, muôn trái tim lay động

Hơn nghìn người trong tuyệt vọng, ra đi…

Tây Ban Nha, rồi Đại Lục – Trung Hoa…

Cả thế giới chìm một mầu tang tóc

Lo quê nhà, trái tim anh chợt khóc

Sợ dịch đến mình, sợ mất một người thân…

Anh không về, vì dân tộc đang cần

Chào em yêu, đồng đội anh đang đợi

Nếu ngày mai, anh mãi xa vời vợi

Đừng khóc nghe em… Anh chẳng yên lòng…”

GỬI NĂNG LƯỢNG YÊU THƯƠNG TỚI SÀI_GÒN MẾN YÊU 💖 ❤️❤️

Bước nhẹ thôi Sài Gòn đang mệt đó, Lạc mất nhau trong truy vết hẹn hò

Bịnh mất rồi. Góc phố ngủ đi nhen

Và tắt bớt những ngọn đèn xanh đỏ

Bước nhẹ thôi. Sài Gòn đang mệt đó

Có ai đâu vui khỏe mãi trên đời?

Gò Vấp buồn, Bình Thạnh cũng chơi vơi

Thương Thạnh Lộc từng cơn đau thắt ngực

Từ quận Nhất, quận Ba, qua Thủ Đức

Khúc quanh nào cũng nóng lạnh âu lo.

Lạc mất nhau trong truy vết hẹn hò

Lớp khẩu trang giấu nụ cười mệt lả

Còi cứu thương quặn lòng đường hối hả

Cứ bàng hoàng những F1, F0…

Tháng Sáu mưa, đếm bong bóng phập phồng

Những con số vẫn chưa buồn dừng lại

Sài Gòn bịnh. Đó đây đành trễ nải

Qua quán quen, gặp biển “Bán mang về”!

Mệt chút thôi, khi bạo bệnh tứ bề

Tạm giãn cách cho đời thêm khoảng lặng

Gửi niềm tin nơi thiên thần áo trắng

Và đồng hành, đồng hướng… Sẽ yên thôi!

Thương lắm

Sưu tầm từ Facebook: Hồng Quyên 8 tháng 7 lúc 13:32

Bài thơ: Sài Gòn ơi! Có mệt lắm không?

Bài thơ “Sài Gòn ơi! Có mệt lắm không?” của cô giáo Ngọc Uyển với dòng tâm tư “Đà Nẵng gởi Sài Gòn yêu thương”, được nhạc sĩ Trịnh Tuấn Khanh phổ nhạc và ca sĩ Quang Hào thể hiện. Quả thật BÀI THƠ KHÔNG CẦM ĐƯỢC NƯỚC MẮT trước tình cảm yêu thương sâu sắc!

“Sài Gòn ơi! Có mệt lắm không?

Nước mắt, mồ hôi, nối giọt thành dòng

Sông Sài Gòn bỗng dưng cuộn sóng

Nếu mệt rồi, ngủ chút nhé, Sài Gòn ơi…

Chiều Sài Gòn đôi mắt vẫn âu lo

Màu hoàng hôn giấu trong ngày hối hả

Khe khẽ thôi chân mẹ đã mỏi rồi

Tình yêu người vẫn chảy giữa ngàn khơi…

Sài Gòn ơi, nếu mà người có mệt

Cả nước ôm người một chút sẽ khỏe thôi

Rồi thành phố sẽ vươn mình mạnh mẽ

Thương lắm Sài Gòn, yêu lắm Sài Gòn ơi”. 

Nguồn: https://tuoitre.vn/

Đà Nẵng nhắn gửi Sài Gòn ơi! Có mệt lắm không? - Ảnh 5.

Hai bài thơ hay này được sưu tầm từ trang website: CÔNG ĐOÀN DẦU KHÍ VIỆT NAM (https://congdoandaukhi.vn/)

GIỮA NGÀY ĐẠI DỊCH

Năm 2020, bao hứa hẹn tràn vui

Bỗng thử thách ùa về qua biên ải

Virus mới giết người không ngần ngại

Nước Việt mình sẵn sàng chống “giặc” sang.

Sơn Lôi cách ly, Chợ Rẫy báo tin mừng

Viện Dịch tễ… vỡ òa:

Đã cấy nuôi và phân lập thành công con Corona quái ác !

Chúng tôi nghe tin mà mừng khôn xiết

Và kêu lên: Giỏi quá Việt Nam ta !

Tôi biết các chiến binh áo trắng trẻ, già

Thức gần trăm giờ để bắt con virus

Cùng nhân loại trị con bệnh ác

Cho an lành trái đất tươi xuân.

Mười sáu (16) người lần lượt vượt qua lưỡi hái tử thần

Hai ba (23) ngày không có người nhiễm bệnh…

Cả nước mừng chờ lời tuyên ngôn hết dịch

Thì bùng ra ca 17 nhập ngoại về…

Muôn triệu người bừng tỉnh giữa cơn mê

Ta làm lại từ đầu, từ phố phường Trúc Bạch

Dù ca mới tăng nhanh: bốn hai (42) rồi bốn bảy (47)…

Dân đồng lòng ta tin thắng về ta.

Nước rửa tay,  khẩu trang… trao tặng mọi nhà

Đều thấm đẫm câu ca: “Bầu ơi thương bí…”

Trường đóng cửa, thầy cô theo mạng đến từng nhà dạy dỗ

Thêm hiểu từ “cái khó ló cái khôn…”

Bộ đội nhường nhà cho bệnh nhân, ăn ngủ ở bìa rừng

Y- bác sĩ, điều dưỡng viên… xa con thơ, ở lại phục vụ

bệnh nhân trong viện

Nhà máy vẫn nhịp nhàng qua ánh điện

Lúa ngoài đồng theo gió vẫn rờn xanh…

Dẫu còn nghèo vẫn chia sẻ hết mình

Thương biết bao chuyến bay lao vào tâm dịch…

Cứu bạn bè khỏi hiểm nguy khi sang đây du lịch

Bằng nhân ái Việt Nam, nhân ái Bác Hồ.

Thức trong đêm ghi mấy dòng thơ

Lòng rưng rưng chen tự hào mãnh liệt

Bởi cùng triệu tấm lòng dân Việt

Giữa bão bùng vẫn tin ở tương lai.

                                         Nguyễn Long

GỬI EM TRONG VÙNG DỊCH CÁCH LY COVID-19

Anh về với quê mình
Nhằm đúng mùa dịch dã
Người thân như người lạ
Khẩu trang che kín rồi

Quá xúc động bồi hồi
Muốn thăm bầu, thăm bạn
Sợ “Cô vy “ phát tán
Đành thúc thủ ở nhà

Gió thương tình ngang qua
Nhắn rằng ai bên đó
(Gần nhà nhưng xa ngõ)
Ai biết ai đã về…

Anh nhớ ngày Xuân quê
Gái trai đu cong Tết
Trai làng tranh trò “phết”
Lấm lem, mặt đỏ phừng

Hội làng vui tưng bừng
Hoa Xoan rơi trắng ngõ
Bao lời thương đã ngỏ
Ấm cả trời Xuân tươi…

Giờ tất cả lặng rồi
Ngõ làng tôi rào kín
Ôi ! Covid 19
Đến bao giờ hết đây ?

Mỗi ngọn cỏ, lá cây
Mỗi bông hoa tươi rói
Có thể “cora mới”
Lẩn khuất ở trong đây ?

Từ một cái bắt tay
Nụ hôn trao nồng thắm
Có thể, có thể lắm
Là một mầm tai ương ?

Xin hãy vì tình thương
Vì cộng đồng – nhân loại
Vì sinh tồn mãi mãi
Hãy bảo vệ chính mình !

                           Kiều Trọng

Đúng thật những bài thơ dù được đọc nhiều lần nhưng mỗi khi xem lại càng thêm thấu hiểu, càng thêm yêu thương. NHỮNG BÀI THƠ KHÔNG CẦM ĐƯỢC NƯỚC MẮT KHI ĐỌC QUA.

Dinh Phương – KỸ NĂNG CẦN BIẾT