Mắc lừa

Có một anh chàng người Việt Nam sống ở nước ngoài. Một hôm anh vào một quán rượu và gọi một chai rượu để uống, uống hết chai rượu anh quay lại nói với chủ quán: Ông có tin tôi có thể tự cắn vaò mắt phải của tôi không?

Chủ quán rượu không tin bèn nói: 200 đô la cho anh, nếu anh làm được việc đó.

Anh chàng người Việt liền đưa tay tháo con mắt giả bên phải của mình xuống và cho vaò miệng cắn. Chủ quán đành phải đưa cho anh 200 đô la.Anh chàng người Việt lại hỏi: Ông có tin tôi lại cắn vào mắt trái của tôi không?

Ông chủ quán nghĩ thầm: “Thằng này khoác lác, chẳng lẽ nó mù cả hai mắt”. Ông chủ quán cười và nói: Nếu anh làm được việc đó, thêm 300 đô la nữa cho anh.

Anh chàng người Việt liền tháo hai hàm răng giả của mình đưa lên cắn nhẹ vaò mắt bên trái. Chủ quán biết mình bị lừa tức lắm nhưng cũng đành phải lấy 300 đô la trả anh. Anh chàng người Việt cầm tiền và lảo đảo đứng dậy nói: Ông có tin bây giờ tôi để cái chai không này ra giữa quán và đứng cách xa 3 mét mà tôi vẫn tè vào đầy chai được không? Chủ quán tức lắm và lại nghĩ: “Người tỉnh còn chẳng làm được huống hồ thằng này say, đứng còn chẳng vững”, nên ông quyết định: Tôi sẵn sàng mất 500 đô la nếu anh làm được, và nếu anh không làm được anh phải trả lại tôi 500 đô la.

Anh chàng người Việt cầm chai để giữa quán và đứng cách xa 3 mét tè vung vảy khắp quán mà chẳng vào chai được giọt nào. Ông chủ quán cười lớn và nói: Anh thua rồi, anh phải trả lại tôi 500 đô la như đã giao kèo. Anh chàng người Việt vui vẻ đưa trả chủ quán 500 đô la và nói:

– Tôi trả ông 500 đô la, nhưng tôi vẫn thắng, vì lúc nãy tôi cược với một đại gia ngồi bàn bên kia 1000 đô la rằng: Tôi có thể tè vung vảy ra khắp quán rượu này và thằng chủ quán vẫn cười.

Viêt Ta (Sưu tầm)