BÍ QUYẾT ÔN TẬP LÀM VĂN TẢ CON VẬT

Năm học mới đã cận kề. Nhiều học sinh đang tranh thủ thời gian rảnh để ôn tập kiến thức. Nhằm giúp các em tháo gỡ những khó khăn và nắm vững kiến thức, KỸ NĂNG CẦN BIẾT xin chia sẻ một phần nhỏ của môn Tiếng Việt Tiểu học: BÍ QUYẾT ÔN TẬP LÀM VĂN TẢ CON VẬT. Mời mọi người cùng tham khảo

Dưới đây là Bài giảng được biên soạn trên phần mềm Powerpoint. Nội dung cốt lõi từng phần cần rèn luyện đã được trình bày và trích dẫn rất cụ thể, hấp dẫn. Tuy nhiên để đạt được mục tiêu ôn tập kiến thức thì thầy cô, các bậc phụ huynh cũng như các em học sinh cần phải hiểu rõ ý tưởng trong từng phần.

Những gợi ý minh họa trong mỗi phần theo cấu trúc bài văn chỉ mang tính chất tham khảo. Trước khi xem phần tham khảo này, các em phải tự thực hành theo nội dung đã yêu cầu. Sau khi tự thực hành xong, các em cần phải được thầy cô, phụ huynh, bạn bè góp ý, sửa chữa câu từ, ý văn,… Các em phải tự mình nhận được điều đã làm tốt, làm đúng theo hướng dẫn trong cấu trúc. Đồng thời cũng phải biết được những từ ngữ, ý văn chưa hay, chưa đạt cần chỉnh sửa.

Sau khi tự sửa chữa đoạn viết của chính mình và của bạn, tất cả cùng nhau tham khảo thêm những gợi ý bài giảng đưa ra. Các em cần tập trung phân tích, chỉnh sửa, bỗ sung những đoạn gợi ý ấy sao cho hoàn chỉnh. Có thể thay đổi, bổ sung theo ý tưởng thực tế các em nhìn thấy. Đây chính là nguyên tắc chung cho toàn bài giảng.

Lưu ý: Bài giảng tải về máy miễn phí.

MỘT SỐ BÀI VĂN TẢ CON VẬT THAM KHẢO

Những bài văn tham khảo được sưu tầm thêm trên Internet: https://vndoc.com/; https://download.vn/

Tả con mèo

Bài 1

Hè năm trước, bà ngoại từ quê lên thăm chúng em. Bà mang biết bao thức quà quê quen thuộc: nào nhãn, nào bưởi, nào trứng gà, … Nhưng trong đó thì con mèo tam thể nhỏ xinh là chị em em quý nhất, cưng nhất. Từng ngày, từng ngày chúng em chăm sóc rất kĩ càng và chú cũng đùa giỡn lại với em bằng những tiếng “Meo… Meo… Meo” rất dễ thương.

Ngày đầu tiên trở thành một người bạn trong gia đình, chú mèo còn bé xíu, tầm bằng chai nước nhỏ. Vậy mà thoáng qua đã một năm trời, chú mèo đã lớn hơn, trưởng thành hơn, không còn rụt rè như hồi đầu. Chú mèo tên là Nhím.

Với thân hình to gần bằng chai coca cỡ đại, Nhím khoác lên mình bộ trang phục màu vàng óng, mượt mà như nhung. Đôi chỗ điểm một vài sọc đen, sọc trắng trông rất hấp dẫn. Cái đầu tròn xoe như nắm tay người lớn, nổi bật với đôi mắt như hai hòn bi ve, luôn quan sát kĩ lưỡng và tỉ mỉ.

Đặc biệt là vào ban đêm thì đôi mắt ấy lại như hai cái đèn pha ô tô, đi truy tìm nơi ẩn náu của lũ chuột. Phía dưới là cái mũi nhỏ nhỏ, xinh xinh, màu phớt hồng nhưng lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm cúm. Hai bên khóe miệng, những sợi râu mép nhỏ, dài như sợi cước. Bà em bảo rằng bộ ria mép đó như cái ra đa để mèo bắt sóng, tìm ra kẻ thù. Cái tai của Nhím mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ ở đâu đó là cái tai nhỏ xinh hình tam giác ấy lắng lại để nghe ngóng, chuyển động tứ phía để phát hiện ra bọn chuột đang hoành hành.

Chú mèo có bốn cái chân, tuy hơi nhỏ so với thân hình nhưng lại rất lợi hại, mỗi khi chạy thì nhanh thoăn thoắt như một vận động viên điền kinh. Có một điều khá thú vị là dù chạy nhanh cỡ nào thì Nhím cũng không phát ra âm thanh, rất nhẹ và rất êm. Khi em thắc mắc với bố mẹ thì đã được giải đáp rằng: dưới chân mèo có một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Nhưng đằng sau mỗi lớp thịt ấy là bộ móng sắc nhọn – vũ khí hạ gục mọi đối thủ.

Nhím được cả nhà em yêu quý một phần là bởi khả năng bắt chuột tài ba của chú. Bất kì một con mồi nào đã lọt vào tầm ngắm của Nhím thì sẽ chẳng thể thoát thân được. Trong mọi cuộc rượt đuổi phần thắng đều thuộc về chú mèo nhanh nhẹn, chạy thoăn thoắt để vồ chuột rồi vờn chuột và ăn thịt chúng. Vì vậy mà từ khi có Nhím, nhà em không một bóng chuột, chỉ cần chú cất tiếng meo meo thì bọn chuột kia đã ba chân bốn cẳng mà chạy.

Buổi sáng, khi nắng vàng rót mật xuống trần gian thì Nhím lại ra sân sưởi ấm. Nằm dài trên sân, Nhím nhắm hờ đôi mắt lim dim, duỗi dài bốn chân trông thật đáng yêu. Buổi trưa, khi cả nhà em đang ăn cơm thì chú mèo cũng chạy sà vào lòng em, như muốn nũng nịu điều gì.

Em rất quý Nhím. Đó không chỉ là món quà ý nghĩa của bà mà đã trở thành người bạn thân thiết với gia đình em. Em sẽ chăm sóc cho Nhím thật tốt để nó thật khỏe mạnh như lời dặn dò của bà trước khi về quê.

Bài 2

“Meo…meo…meo, rửa mặt như mèo”. Đó là bài hát yêu thích của em Phượng, em gái em. Vì ngày nào Phượng cũng hát bài đó nên mẹ đã mua cho hai chị em một con mèo tam thể rất đẹp.

Chú mèo tên là Tôm. Bộ lông ba sắc màu vàng, đen, trắng xen kẽ nhau mượt mà và còn đem lại cho Tôm một bộ y phục tuyệt diệu. Cái đầu tròn tròn bằng nắm tay người lớn, được điểm sáng bằng cái mũi nho nhỏ, xinh xinh với hai cái lỗ ươn ướt màu hồng phấn. Hai bên khóe miệng, những sợi râu mép trắng như cước lúc nào cũng cử động liên tục. Chân chú như quả bí đao. Bốn chân nhỏ và thon. Cái đuôi dài thướt tha, duyên dáng. Bộ móng vuốt của Tôm thì rất lợi hại vừa nhọn trông vừa đáng sợ như một vũ khí phòng thân khi có chuyện gì xảy ra.

Tôm rất thích được vuốt ve, chiều chuộng. Những lúc đang xem tivi, chú nằm vào lòng em như muốn em xoa vào bộ lông mềm mại của chú. Những ngày nắng ấm, Tôm thường ra sân nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cái bụng trắng hồng ra đón nắng. Đôi mắt cũng ra vẻ lim dim, ngắm nhìn những đám mây giữa vòm trời trong xanh lồng lộng.

Ban đêm, Tôm tỏ ra chăm chỉ và cần mẫn làm việc lắm. Không có một xó xỉnh nào mà chú không lục lọi. Đặc biệt là dưới bếp lũ chuột hay qua lại. Đôi mắt của chú trong đêm tối như những tia hào quang xuyên thủng bức màn đêm. Đôi bàn chân của chú được “trang bị” một lớp nệm dày và êm nên những bước đi của Tôm rất nhẹ nhàng. Vì vậy, những con chuột nhắt, chuột cống bẩn thỉu không thể nào qua khỏi chiếc miệng với những chiếc răng sắc nhọn của chú. Mỗi lần chú đi qua là lũ chuột cũng phải e sợ.

Em rất quý Tôm vì chú đã giúp gia đình em diệt sạch lũ chuột hư đốn. Với công lao to lớn này của chú em sẽ cho chú mèo Tôm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc với vài con cá bống và một cốc sữa con bò. Tôm quả là một con mèo khôn ngoan và biết nghe lời.

Tả con chó

Bài 1

Nhà em nuôi rất nhiều những động vật, thú nuôi dễ thương và đáng yêu như: chú mèo Mun, hai chú cá vàng tung tăng bơi trong bể nước, chú chim sơn ca trong lồng lúc nào cũng hót ríu ra ríu rít nghe thật vui tai … nhưng trong đó em thích nhất là chú chó con nhà em. Chú cún nhà em mới dễ thương và đáng yêu làm sao! Em rất thích và yêu chú chó con lắm!

Chú cún con được em đặt tên là Tanie. Tanie về nhà sống cùng gia đình em cũng được hơn một năm rồi. Từ lúc về nhà em, chú con bé tí trông dễ thương lắm. Thân hình Tanie khi ấy chỉ to hơn quả dưa hấu một chút thôi, tròn tròn xinh xinh. Chân chú cún ngắn cũn cỡn trông tới mà phì cười. Hồi mới về nhà em, chú còn nhát lắm, chưa dám đi đâu cả. Được mấy tháng, sau khi đã quen hơi người trong nhà thì suốt ngày Tanie bám quanh chân em, em đi đâu thì chú cũng lon ton đi theo tới đó. Sau hơn một năm sống ở nhà em, bây giờ Tanie đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Tanie mới đẹp và dễ thương làm sao! Thân hình chú cún giờ đây cũng đã to hơn hồi trước rất nhiều. Bộ lông màu vàng hạt dẻ hơi sẫm nhưng lại rất mượt, mượt và êm như nhung. Em rất thích ngồi vuốt ve bộ lông đó, rất mượt và rất thích. Bốn chiếc chân của chú Tanie không còn ngắn như trước nữa mà giờ đây đã cao hơn rất nhiều. Chân cao giúp cho Tanie trông cao ráo và thon gọn hơn rất nhiều. Đuôi Tanie ngắn ngắn, xinh xinh lúc nào cũng hay ve vẩy. Khi có chuyện vui hoặc người nhà về là chú lại vẫy đuôi tíu tít ra đón như một đứa trẻ được cho quà hay được gặp mẹ vậy. Tai chú cũng ngắn, xinh. Chiếc mũi nhỏ màu hồng xinh xắn. Tanie thông minh lắm. Người thân về thì mừng, người lạ mà vào nhà là chú sẽ phi ra sủa rất lâu. Tanie còn bắt chuột giỏi như mèo vậy, tinh nhanh và rất nghe lời.

Em rất yêu và quý chú cún Tanie. Em mong Tanie sẽ bên gia đình em thật lâu, và sau này dù đi đâu xa, em cũng không bao giờ quên Tanie.

Bài 2:

Từ khi còn bé, em đã rất yêu thích các loài động vật; đặc biệt là những loài động vật nuôi ở trong nhà. Chính vì biết em thích nuôi nên hè năm ngoái; khi về quê thăm ông bà ngoại, ông bà đã tặng cho em một chú chó con rất đáng yêu. Em đã đặt tên cho nó là Đốm.

Em vẫn còn nhớ lần đầu nhìn thấy Đốm; nó nhìn em bằng ánh mắt sợ hãi và phòng bị; như thể em sẽ là người xấu bắt nó đi vậy. Những ngày ở dưới quê, ngày nào em cũng tìm Đốm chơi cùng; dần dà nó đã bắt đầu quen thân với em hơn. Đốm thân với em lắm, thân đến mức ngoại trừ em ra; ai nó cũng không chịu theo, ngay cả bà ngoại – người hay chăm sóc cho nó nhất; nó cũng không chịu lại gần. Em xuống bếp, chú cũng xuống bếp, em lên phòng, chú cũng lên phòng.

Em rất thích được bế Đốm lên, ngắm đôi mắt to tròn của chú. Đôi mắt ấy dường như biết nói vậy. Em vẫn nhớ khi Đốm lẽo đẽo đi theo em, em đã bế nó lên; nhìn vào đôi mắt của Đốm và cảm giác như nó đang muốn nói điều gì đó vậy. Khi ấy, em đã cười thật tươi và nói với Đốm rằng: “Nhóc muốn gì thế? À, muốn làm quen với chị hả?” Khi đó, Đốm như hiểu lời em nói là kêu lên liên tục như đồng ý vậy; cái đuôi nhỏ vẫy qua vẫy lại có vẻ vui lắm.

Em liền tiếp tục cứ thế mà trò chuyện với chú. Khi ấy, em mới nhận ra là Đốm khá đặc biệt. Nó sở hữu một bộ lông màu đen, bên trên có những đốm trắng nhỏ xinh xinh; nên em đã đặt tên cho nó là Đốm. Bộ lông mềm mượt, sờ rất thích tay.Cái đầu nhỏ, trông giống như một cái yên xe đạp vậy. Hai tai lúc nào cũng dựng đứng như đang nghe ngóng điều gì đó. Bộ ria mép vểnh lên trông giống như của một chú hổ con; càng tăng thêm nét đáng yêu cho Đốm.

Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Thời gian thoáng cái trôi qua, thế mà mùa hè cũng đã kết thúc; em cùng bố mẹ mang theo Đốm trở lại thành phố. Lúc này, Đốm đã lớn hơn được một xíu rồi. Ngồi trên xe, nó cứ tò mò dùng hai chân trước bám lên ô cửa kính; ngạc nhiên nhìn cảnh vật hai bên đường lướt qua nhanh vun vút; thi thoảng lại sủa một tiếng gâu gâu.

Khi về đến nhà em, chỉ trong một ngày mà Đốm đã quen được cách sắp xếp đồ đạc trong nhà mà thỏa thích đùa nghịch. Vậy mà thấm thoát đã hơn một năm trôi qua, Đốm đã lớn hơn nhiều rồi. Nó đã có thể trông nhà cho gia đình em. Không chỉ vậy, thi thoảng Đốm còn có thể bắt chuột nữa đấy! Những lúc em đi học về, chỉ mới thoạt nhìn thấy em ở đầu ngõ là nó đã vui mừng chạy nhanh đến chỗ em; nhảy chồm hai chân trước lên bắt tay em, tỏ vẻ thân mật mừng em về.

Khi màn đêm buông xuống, trong khi cả gia đình em đang đánh một giấc ngon lành sau một ngày làm việc mệt nhọc; thì Đốm vẫn thức, nằm yên trong căn nhà gỗ nhỏ bố em làm riêng cho nó; canh giấc ngủ cho cả nhà. Khi có khách lạ, Đốm nhe hai hàm răng thật dữ tợn; sủa “gâu, gâu” làm cho ông khách nào cũng phải sợ. Thế mà bố em chỉ vừa mới gọi một tiếng là đã im bặt ngay.

Thường ngày, khi Đốm ăn cơm thì khỏi phải chê! Nó ăn ngoan lắm, cũng chẳng gây ra tiếng động bao giờ. Lần nào ăn xong, Đốm cũng liếm lại bát cơm một lần nữa để kiểm tra chắc chắn rằng là nó không bỏ sót hạt cơm nào. Em quý chú chó dễ thương của em lắm! Những lúc rảnh rỗi, em thường cùng nó chơi đùa; chơi chán rồi, em lại đưa Đốm đi tắm rửa sạch sẽ.

Em sẽ chăm sóc cho Đốm cẩn thận để nó nhanh lớn và ở cùng với gia đình em thật lâu.

Dinh Phương – KỸ NĂNG CẦN BIẾT