Trong buổi diễn thuyết, giáo sư mở đầu bài thuyết trình bằng cách giơ lên một tờ 100 đô và hỏi : “Nếu tôi tặng tờ 100 đôla này cho một trong số các bạn, có ai muốn nhận không?”. Rất nhiều cánh tay giơ lên trong hội trường.
Giáo sư nói tiếp: “Tôi sẽ tặng cho một người nhưng đợi tôi làm điều này đã nhé”. Ông vò nhàu tờ đôla rồi hỏi: “Còn ai muốn lấy nó không?”. Nhiều cánh tay vẫn giơ lên. Ông lại ném tờ tiền giấy xuống chân mình, chà đạp một cách không thương tiếc. Rồi ông nhặt tờ tiền nay đã trở nên nhàu nát và dơ bẩn hỏi tiếp: “Còn ai muốn lấy tờ 100 đôla này không?”. Nhiều cánh tay vẫn giơ lên.
Lúc này, vị giáo sư mới cất giọng ôn tồn: “Các bạn đã nghiệm ra bài học giá trị này chưa? Dù đồng tiền có bị giày xéo hay vò nát, các bạn vẫn muốn có bởi vì giá trị của nó không thay đổi hay giảm đi. Nó vẫn là tờ 100 đôla”.
Bài học: Dù dòng đời có quăng bạn xuống đất, vò nát và khiến bạn trở nên yếu đuối hay sợ hãi cũng đừng bao giờ tự đánh mất giá trị của mình.
Câu chuyện tiếp theo: 9. Gửi Rolls-Royce vay 500 đô >>