Tác giả: Nguyễn Hữu Nhân
chẳng có sự sợ hãi nào lớn hơn
khi ta ngồi trước trang giấy
lại không dám viết những gì mình tin là sự thật
muốn có được một lần được tự tại và ung dung nhắm mắt
để nhìn thấy trong tim mình còn ngọn lửa
dù chỉ là le lói
ta thương sao chút tin yêu còn sót lại
sau bao năm rơi vãi giữa phập phồng
sau bao lần ta tụng ca ton hót
đổi cho mình vinh thân phì gia
may mà còn những mùa hạ chật sen
dẫu phải chen cùng sậy lau khoe sắc
dạy ta biết thắp ước mơ cháy lại
sao những lần lửa tắt
mở trang giấy ra và ta lại ngồi viết
trốn làm sao được lòng ta
nhưng có cháy lửa ơi, xin vừa đủ
gió ngoài kia vẫn còn lớn lắm
nếu không, ta tự thiêu mình.