BẠN LÀ NGƯỜI RẤT TUYỆT!

Ảnh minh họa: Internet

Có những mẩu chuyện rất tầm thường nhưng ý nghĩa vô cùng sâu sắc; có những việc làm tưởng chừng như bình thường trong cuộc sống đời thường nhưng thật sự nó lại không tầm thường chút nào. Tất cả đều tùy thuộc vào thái độ, tùy thuộc vào chính nội tâm, vào sự chân thật tự đáy lòng mà mang đến cho người, cho đời những giá trị sâu sắc mang đậm dấu ấn lịch sử trên dòng thời gian của đời người.

Câu chuyện dưới đây là một trong những bài học quý mà mọi người khi xem qua chắc sẽ không thể nào quên và sẽ có những định hướng cải chính lại những gì mình đã làm, chưa làm và sẽ làm. Hãy thể hiện đúng lúc, đúng thời điểm, đừng do dự, đừng để muộn màng và hối tiếc.

Tại một trường học ở New York, bà hiệu trưởng Helice Bridges thực hiện một chương trình dây chuyền để xem tác động của sự khích lệ lẫn nhau như thế nào, bằng cách tặng cho mỗi học sinh một dải băng xanh có dòng chữ: “Bạn là người rất tuyệt!” Rồi bà trao cho mỗi người thêm ba dải băng để trao tiếp tục cho người mà mình biết ơn và quí mến! Một học sinh tỏ lòng kính mến chú công nhân của công ty bên cạnh nhà, em choàng lên người chú một chiếc và trao cho chú hai dải băng còn lại. Chú công nhân rất vui khi nhận dải băng, sau đó chú tìm ông giám đốc, ghim một chiếc lên áo ông và trao cho ông chiếc cuối cùng, rồi bảo: “Tôi rất ngưỡng mộ ông, xin ông tiếp tục trao cho người nào mà ông quí trọng nhất.” Tối hôm đó, ông giám đốc gọi đứa con trai 14 tuổi của mình cùng ngồi ở phòng khách và nói: “Hôm nay ba đã gặp một chuyện không thể tin được, một công nhân rất ngưỡng mộ ba, trao cho ba dải băng nầy: “Bạn là người rất tuyệt!” – Bây giờ còn một dải băng, người mà ba muốn trao, chính là con, con rất tuyệt đối với ba, con trai ạ! Công việc ba quá bận rộn, nên không gần gũi và chăm sóc con chu đáo, nhiều lúc hay rầy la con, có thể con nghĩ rằng ba bỏ bê con, nhưng hôm nay, ba muốn nói với con rằng, Ba rất yêu thương con!” Bé trai bật khóc nấc lên và nức nở nói: “Ba ơi, … ba có biết … con đã viết một lá thư oán trách ba … và định sáng mai sẽ bỏ nhà ra đi không? … … Bây giờ thì con không ngờ … mình được hạnh phúc như vậy!”

Chúng ta rất cần những lời khích lệ! Đôi khi chỉ một câu nói đúng lúc có thể cứu sanh mạng của một người. Hãy khen ngợi nhau những lúc nào có thể, nhưng phải khen thành thật. Khi ta cho một người thấy được những điều tốt của họ, ta đang chắp cho họ đôi cánh bay lên, điều đó tốt hơn là cứ chăm vào lỗi lầm để quở trách.

Viet Ta (Sưu tầm)