Mẹ nào đang “bí” chưa biết kể tiếp chuyện gì cho con nghe thì có ngay 10 câu chuyện giúp bé vui vẻ tại nhà thật ý nghĩa sẵn dành cho các mẹ đây.
Đang tuổi hiếu động mà phải ở nhà suốt con sẽ dễ chán lắm đó các mẹ. Nên để “ổn định” tinh thần cho các bé, mẹ có thể kể bé nghe những câu chuyện hay, vừa vui, vừa giúp xoa dịu tâm lý bí bách, khó chịu cho con, lại cho con học được những bài học rất hay nữa.
Câu chuyện 1: Lợn con lười tắm
Gấu con mời các bạn đến nhà chơi, Lợn con cũng được mời nên rất vui, hí hửng đến nhà bạn Gấu. Thế nhưng khi Lợn con gõ cửa “Cốc cốc cốc”, Gấu mở cửa lại ngạc nhiên hỏi: “Bạn là ai vậy?”.
Gấu trả lời: “Bạn không phải Lợn con, bạn vừa đen sì vừa hôi, Lợn con trắng trẻo lắm. Trên người bạn có mùi hôi khó chịu như Cáo, bạn là Cáo giả dạng đúng không?”.
Thỏ con và Chó con cũng kêu lên: “Người bạn ấy hôi quá, nhất định là Cáo gian xảo đóng giả làm Lợn con, mau đuổi đi đi”.
Các bạn liền cầm gậy đuổi Lợn con đi. Lợn con sợ quá, vừa chạy vừa hô to “mình là Lợn con, không phải Cáo đâu”, nhưng các bạn không tin vẫn đuổi đi. Lúc này Lợn con chạy đến cái ao, chẳng may trượt chân rơi ùm xuống, nhờ có nước sạch, Lợn con kỳ cọ, tắm rửa luôn, sau đó lên bờ.
Gấu con, Thỏ con, Cún con chạy đến rất ngạc nhiên hỏi: “Lợn con bạn ở đây sao, lúc nãy có một con Cáo đen sì rơi xuống đây bạn có thấy không?”.
Lợn con ngượng ngùng nói: “Lúc nãy không phải Cáo đâu, là mình đó. Mình lười tắm, ở bẩn nên người đen sì, hôi hám khiến các bạn không nhận ra mình, không cho mình chơi cùng”.
Các bạn nghe được bèn cười lớn, cả đám bạn đi về nhà Gấu cùng chơi đùa, múa hát vui vẻ.
Bài học: Sau khi kể chuyện cho bé nghe, mẹ có thể nói thêm cho con vì bạn Lợn lười tắm, người hôi và đen nên các bạn sợ, không chơi cùng, con muốn các bạn thích chơi cùng thì cũng nên tắm rửa sạch sẽ, thơm tho mỗi ngày.
Câu chuyện 2: Gấu con bị sâu răng
Trong rừng có một chú Gấu con rất thích ăn đồ ngọt như là Mật ong, bánh ga-tô, các loại kẹo. Gấu con nhai kẹo suốt ngày, cả lúc đi ngủ mà mồm vẫn nhai kẹo.
Một hôm, Gấu con bị đau răng, nó ôm mặt khóc tu tu, vì đau răng nên bánh kẹo ngon cũng không ăn được. Đến lớp học, cô giáo Hươu bảo về nhà phải nhớ đánh răng, nhất là sau khi ăn đồ ngọt, nhưng Gấu con không nghe vì sợ đánh răng sẽ trôi mất vị ngọt trong miệng.
Vì đau quá nên Gấu con được mẹ đưa đi bác sĩ Khỉ khám răng, bác sĩ bảo răng Gấu con sâu hết rồi. Gấu con thưa bác: “Cháu không ăn sâu nên làm sao có sâu cắn vào răng được ạ”.
Bác sĩ Khỉ cười bảo sâu răng là vì bánh kẹo bám vào răng, không đánh răng sạch, để lâu ngày sẽ đục thủng răng, khiến răng đau nhức, có thể gây gãy cả răng. Chắc chắn ăn nhiều đồ ngọt xong, cháu không chịu đánh răng đúng không? Gấu con cúi đầu xấu hổ đáp: “vâng”.
Bác sĩ Khỉ chữa răng cho Gấu con và dặn từ nay về sau, mỗi sáng thức dậy, trước khi đi ngủ buổi tối phải nhớ đánh răng, nhớ súc miệng kỹ sau các bữa ăn nếu không sẽ bị rụng hết răng. Từ đó về sau, Gấu con nghe lời bác sĩ Khỉ, cô giáo Hươu, đánh răng mỗi ngày, răng không còn đau nữa.
Câu chuyện 3: Chú chồn lười học
Có một chú chồn mướp sống ở khu rừng thông, chú là con một nên cha mẹ rất thương. Đến tuổi đi học nhưng chồn mướp không chịu đến lớp, chỉ thích đi chơi. Tính tình chồn mướp rất bướng bỉnh, không chịu nghe lời cha mẹ, rất hay cãi.
Một hôm do ham chơi nên chồn mướp bị lạc, đi mãi thấy một cái biển chỉ đường, nhưng do không chịu đi học nên không biết đọc chữ. Lúc này chồn mướp vừa khóc vừa hối hận, phải chi chịu nghe lời cha mẹ đi học chữ thì giờ sẽ tìm được đường về nhà rồi.
Lúc này tự dưng có một bác sư tử xông ra, chồn mướp tưởng mình sắp bị ăn thịt nên quỳ lạy xin tha. Không ngờ bác sư tử lại cười bảo “bác muốn giúp con, vì thấy con không biết đọc chữ”. Cuối cùng, nhờ bác sư tử chỉ dẫn mà chồn mướp đã tìm được đường về nhà, gặp lại cha mẹ mình. Từ đó chồn mướp quyết tâm đến trường, học hành chăm chỉ để biết chữ.
Câu chuyện 4: Chú vịt xám ham chơi
Mẹ vịt dẫn cả nhà đi chơi, trước khi đi mẹ dặn “các con phải đi theo sát mẹ, không được tách ra đi 1 mình sẽ bị cáo ăn thịt đó”. Tất cả các con đều vâng dạ; nhưng khi đến khu rừng xinh đẹp, Vịt Xám lại ham chơi quên lời mẹ dặn.
Chú tự đi lung tung khắp nơi, đến một cái ao nhiều tôm cá, chú rất thích; liền nhảy xuống bơi thỏa thích. Sau khi ăn no một bụng đầy tôm cá, Vịt Xám chợt nhớ đến mẹ và các anh chị em; nhưng không thấy đâu cả.
Chú cất tiếng gọi mẹ “vít… vít…”, không ngờ một con cáo đang ngủ gần đó nghe tiếng vịt kêu đã chạy đến bờ ao. Cũng may lúc này vịt mẹ kịp đến nơi; liền đưa Vịt Xám bơi ra giữa ao để cáo không bắt được. May mắn không bị cáo ăn thịt, từ đó Vịt Xám không dám ham chơi, quên lời mẹ dặn nữa.
Câu chuyện 5: Chú bé Mũi Dài
Ngày xưa có một cậu bé có cái mũi rất dài, mọi người đều gọi cậu là Mũi Dài. Một hôm, chú thấy có cây táo có rất nhiều quả chín đỏ, thơm nức; liền muốn trèo lên hái nhưng vì vướng cái mũi dài vào cây nên không trèo được.
Bực quá, chú ước gì mất đi cái mũi dài, không cần luôn cả tai, cả mắt nữa; chỉ cần miệng để ăn mọi thứ đồ ngon trên đời là được. Lúc đó, cô Họa Mi, chú Ong và các cô hoa gần đó nói:
– Vì sao bé không cần mũi, không có mũi sẽ không thể thở được; không phân biệt được các mùi thơm của hoa.
– Vì sao không cần mắt; nếu không có mắt thì làm sao bé thấy được những bông hoa rực rỡ, quả táo chín đỏ.
– Vì sao bé không cần tai; không có tai thì làm sao nghe được tiếng Họa Mi hót và những âm thanh kỳ diệu.
Bé Mũi Dài nghe xong hốt hoảng thấy mình không thể thiếu mũi, tai, mắt được. Từ đó, cậu luôn giữ gìn vệ sinh cơ thể, đôi mắt, cái mũi… không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa.
Câu chuyện 6: Chú Lừa khôn ngoan
Có một chú lừa con đang ăn cỏ non trên đồi ngon lành thì có một con sói đến gần; lúc nhìn lên thấy sói thì chú hơi giật mình. Nhưng chú nghĩ nếu không muốn bị sói ăn thịt thì phải tìm ra cách tự cứu mình.
Vậy là lừa bắt đầu hét lên như đang bị thương nặng; sói không biết chuyện gì xảy ra nên tiến đến hỏi:
– Bị làm sao vậy?
– Một cái gai đâm vào chân tôi, anh sói có thể giúp tôi lấy nó ra được không?
– Tại sao tao phải làm thế?
– À, tại vì điều này có lợi cho anh. Cái gai rất nhọn. Nếu anh ăn thịt tôi, cái gai sẽ bị kẹt trong cổ của anh đấy.
Nghe cũng có lý, Sói chạy lại định giúp lừa lấy cái gai ra. Tuy nhiên, khi Sói đến gần, con lừa liền tung cước đạp cho con sói mấy cái; và nhanh chân chạy trốn. Sói bị choáng váng và không kịp nhận ra chuyện gì nữa. Sau khi bình tĩnh lại, sói mới biết mình bị đá tung vài cái răng; còn lừa đã chạy đi từ lâu. Đáng đời con sói tham ăn ngu ngốc.
Câu chuyện 7: Thỏ con thông minh
Trong khu rừng nọ có một chú Thỏ con sống cùng mẹ. Ngày nào Thỏ cũng chạy ra bờ sông uống nước. Mẹ hay nhắc nhở chú:
– Nhớ cẩn thận nhé con, cáo hay ra bờ sông chơi lắm.
Một ngày nọ đang uống nước thì thỏ gặp cáo đang đứng ở bờ sông; giả bộ thân thiện hỏi thỏ:
– Chào Thỏ con, em có muốn anh cõng vào rừng hái hoa và đi chơi không?
Thỏ con hơi sợ nhưng nhanh trí nghĩ ra một cách, liền đáp lại cáo:
– Dạ em thích lắm anh cáo ơi nhưng anh chờ em về nhà lấy mũ che nắng đã nhé!
Nói rồi Thỏ con nhanh nhẹn chạy ù về nhà. Về đến nhà, Thỏ con kể lại câu chuyện gặp Cáo cho mẹ nghe. Thỏ mẹ ôm Thỏ con vào lòng, khen con thông minh và nhanh trí.
Câu chuyện 8: Sóc và Thỏ
Trong khu rừng nọ có một chú Sóc và một chú Thỏ. Một hôm Sóc đi dạo thì thấy Thỏ bên bờ sông; liền tinh nghịch nhặt một viên sỏi ném về phía Thỏ; nước bắn lên tung tóe là Thỏ bị ướt hết.
Giận quá, Thỏ liền ném lại khiến Sóc bị ướt. Cứ thế, cả 2 ném qua ném lại khiến ai cũng ướt từ đầu tới chân. Lúc này, Thỏ nói với Sóc:
– Thôi chúng ta đừng ném nhau nữa nhé? Nếu cứ ném như vậy lỡ mà ném vào đầu hoặc vào trán thì đau lắm đấy!
Sóc đồng ý:
– Vậy thì mình làm bạn với nhau nhé! Chúng ta cùng nhau đi tắm nắng và xem hoa thì vui lắm bạn nhỉ?
Thế là Sóc và Thỏ từ đó trở thành bạn tốt; cùng nhau đi chơi ở bờ sông rất vui vẻ.
Câu chuyện 9: Hổ và Ếch thi tài
Ngày xưa, các loài vật đều biết nói và hiểu tiếng của nhau. Chúng cùng sống với nhau trong một ngôi rừng và rất yêu thương nhau. Nhưng trong rừng có một con hổ rất hung ác, hay bắt nạt những con vật khác, tất cả vừa sợ vừa ghét hổ.
Một hôm, hổ kiếm mồi mãi không có nên mệt quá, nằm im rình mồi, bỗng hổ thấy có một chú ếch xanh ngồi ở bờ suối. Hổ quát to:
– Ếch kia ta sẽ ăn thịt mi.
– Anh đừng cậy to lớn mà bắt nạt tôi, có giỏi thì thi tài với tôi xem ai hơn ai nào.
– Được, nếu mi muốn thì thi, nếu mi thua, ta sẽ ăn thịt mi ngay lập tức – Hổ tức quá gầm lên.
Ếch nói:
– Bây giờ tôi và anh thi nhảy qua suối, ai nhảy qua trước thì người đó sẽ thắng cuộc.
Hổ rất tự tin vì bản thân to lớn, chân dài hơn nên chắc chắn sẽ nhảy nhanh hơn ếch. Hổ chấp ếch nhảy trước nhưng ếch lại thách hổ nhảy trước. Thế là hổ chấp nhận, vươn người lao vút một cái là qua đến bờ suối bên kia.
Nhưng bất ngờ, vừa chạm đất đã thấy ếch ngồi chễm chệ chờ sẵn ở đó, giương mắt lồi nhìn hổ cười. Hổ vừa tức, vừa xấu hổ vì thua cuộc, nó gầm lên và chạy biến vào rừng. Thế là ếch thoát nạn nó sung sướng vui đùa cùng các bạn.
Đây là câu chuyện kể hay dành cho bé, lúc này mẹ có thể hỏi bé vì sao ếch có thể qua bờ bên kia trước hổ, điều này sẽ tăng trí tưởng tượng cho bé rất nhiều đó. Một trong những đáp án là ếch có thể lựa lúc hổ không để ý, ngoạm vào đuôi hổ, khi hổ gần lao đến bờ thì ếch lấy sức thật mạnh, phóng lên bờ trước.
Câu chuyện 10: Khỉ con biết vâng lời
Một buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con lên núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy các con vật khác đuổi bắt chuồn chuồn rất vui nên chạy theo, cuối cùng. Chiều về nhà, Khỉ không mang được trái cây nào về cho mẹ.
– Con không nghe lời mẹ dặn nên mẹ rất buồn. Bây giờ trong nhà không có cái gì ăn cả; là tại vì con mải chơi, không đi tìm trái cây.
Khỉ con biết lỗi, cúi đầu xin lỗi me. Mẹ cõng Khỉ con trên lưng đi tìm trái cây ăn. Một hôm, mẹ bị trượt chân ngã, đau quá không đi kiếm ăn được. Mẹ nói với Khỉ con:
– Mẹ bị đau chân, đi không được. Con tự mình đi kiếm trái cây để ăn nhé!
Khỉ con nghe lời mẹ dặn, mang giỏ trên lưng và chạy đi tìm trái cây. Trên đường đi, Khỉ con thấy bắp bèn bẻ bắp, thấy chuối bèn bẻ chuối và khi thấy Thỏ con đang đuổi bắt Chuồn Chuồn, Khỉ con bèn tự nhủ: “Mình không nên ham chơi, về nhà kẻo mẹ mong”.
Và thế là Khỉ con đi về nhà. Mẹ thấy Khỉ con về với thật nhiều trái cây thì mừng lắm. Mẹ khen:
– Khỉ con nay đã biết nghe lời mẹ, thật là đáng yêu!
Dinh Phương (sưu tầm từ facebook Nguyễn Thị Thu Nga)/ Nguồn: http://phunugiadinh.vn/