Có những lúc bạn không nên nói!

Có những lúc bạn không nên nói! Với tôi, đấy quả thật là lời khuyên rất chân thành và hữu ích. Vì sao có những lúc chúng ta lại không nên nói? Và những lúc nào chúng ta lại không được nói? Mời mọi người hãy cùng KỸ NĂNG CẦN BIẾT suy ngẫm về giá trị này.

Lời nói tuy rất đơn giản đối với nhiều người, nhưng họ lại không hiểu rằng, nó sẽ có tác động mãnh liệt hơn tất cả những vũ khí trên đời này. Nếu bạn không biết mở miệng đúng lúc !

Vậy khi nào thì bạn nên nói ?

• Chỉ nên nói khi bạn muốn nói những lời lẽ đẹp.

• Chỉ nên nói khi người ta muốn nghe.

• Chỉ nên nói khi đối phương muốn hiểu.

• Chỉ nên nói nếu có thể dung hoà.

• Chỉ nên nói để chia sẻ tâm sự và xoa dịu nỗi đau của ai đó.

• Chỉ nên nói nếu bạn muốn xin lỗi.

• Chỉ nên nói nếu muốn giải toả bế tắc.

• Chỉ nên nói để bộc lộ cảm xúc yêu thương.

• Chỉ nên nói để người ta hiểu mình hơn.

• Chỉ nên nói để một người nào đó luôn biết mình quan tâm.

• Chỉ nên nói để giúp một người có thêm nghị lực sống.

Ngoài ra, nếu bạn nói mà không có tác dụng gì hay thì tốt nhất là bạn nên im lặng. Bởi vì, khi bạn nói ra mà không có hiệu quả thì những lời nói của bạn sẽ không còn giá trị nữa đâu. Thêm vào đó, bạn sẽ bị người ta ghét !

Nên nhớ rằng: Người biết dùng cái miệng khôn ngoan sẽ thành công về mọi lĩnh vực trong cuộc sống, hơn là người chuyên nói xàm và nói không đúng lúc !

Trong cuộc sống này có trăm ngàn lí do và trăm ngàn câu trả lời thỏa đáng cho lời khuyên giá trị ấy. Nhưng chỉ bấy nhiêu điều suy ngẫm ấy cũng đủ để mỗi chúng ta nhận ra rằng Có những lúc bạn không nên nói!

Có một hạnh phúc gọi là “vừa đủ”

Tiền tài là để tiêu xài. Đủ chi dùng là phước đức, bằng quá nhiều sẽ biến thành mối lo lắng bất an.

Nhà cửa là để trú ngụ, đừng biến thành gánh nặng cuộc đời. Bất luận lớn hay nhỏ, người ở trong đó thấy vui là được. Nhà ở đâu không quan trọng, bởi phong thủy tốt nhất là tâm thái.

Xe cộ là phương tiện đi lại, đừng biến thành công cụ để khoe khoang. Lái xe gì không quan trọng, miễn đi bình an về vui vẻ là được.

Danh thế là kết quả của sự phấn đấu rèn luyện, không phải đặc quyền. Có danh thế vừa phải là phúc phận, bằng như danh quá cao thế quá mạnh thì cũng khó lòng được yên.

Thức ăn vốn để nuôi dưỡng con người, cũng là một dạng thuốc thang, không nên quá hoang phí. Ăn uống vừa đủ thì bổ dưỡng, bằng quá độ sẽ tổn hại cơ thể chính mình.

Cuộc sống không nhất thiết phải đại phú đại quý, mà chỉ cần mỗi ngày trôi qua đều có Ý NGHĨA TỐT ĐẸP.

Dinh Phương (sưu tầm)