Chị Hai dậy thật sớm, chạy ù ra chợ mua vội những thứ mà Mẹ thích rồi hối hả chạy thẳng về nhà thằng Ba. Vừa vào đến cổng, chị Hai thấy vợ chồng thằng Ba khệ nệ bưng nào là bánh trái hoa quả chất lên xe, chị Hai vui vẻ mở miệng:
– Lần đầu tiên tui thấy cậu mợ đúng giờ đấy. . . Thôi tranh thủ đi kẻo nắng.
Thằng Ba vừa bỏ đồ lên xe vừa hỏi:
– Ủa sao chị Hai biết mà qua đây vậy?
– Uhm khi hôm con Út nó gọi điện cho tui nói Mẹ hơi mệt. . . Hôm qua chừ tui thao thao thức thức không ngủ được, lòng dạ cứ bồn chồn lo lắng không yên, trông cho trời mau sáng để mà chạy về xem Mẹ có sao không, nó có nói là gọi cho cậu Ba rồi, nên sáng nay tui qua đây, chị em mình về.
Thằng Ba nghe xong liền nói:
– Ah. . . Em tưởng chị nói đi chùa, chứ chuyện về thăm Mẹ, em có nói với cô Út rồi, đợt sau em về, chuyến này em kẹt rồi. Hôm nay ngày lễ Vu Lan, vợ chồng em có hẹn với chùa đến cúng dường. . . Làm ăn mà thất hứa với chùa là không tốt đâu chị Hai à. . . Chị đi về thăm Mẹ một mình đi nhé!
Nói xong thằng Ba leo lên xe ôm vô lăng, chị Hai ngỡ ngàng nhìn theo chiếc xe từ từ lăn bánh, thở dài một tiếng chị Hai buột miệng.
– Đúng là bụt nhà không có thiêng mà.
Chị Hai tiu nghỉu ra lấy xe chạy một mạch về quê mà lòng nghẹn đắng. . . .
Về đến quê, chị hay dựng vội chiếc xe chạy ào vào nhà, thấy Mẹ đang nằm ngủ, con Út thấy chị Hai về vui mừng nói:
– Mẹ mới vừa thiu thiu ngủ đó, để Mẹ ngủ giấc rồi lát dậy nói chuyện.
Chị Hai nôn nóng quay qua hỏi con Út:
– Mẹ sao vậy Út?
– Hôm qua Mẹ sốt cao, em đưa đi bác sĩ khám, bác sĩ nói không sao và cho thuốc. Mẹ vừa uống thuốc xong, vừa thiu thui ngủ thì Hai về đó.
Nghe con Út nói vậy, chị Hai mừng mà tuông trào nước mắt. Vừa lúc Mẹ giựt mình thức giấc, chị Hai liền chạy tối nước mắt rưng rưng ôm Mẹ vào lòng lo lắng:
– Mẹ. . . Mẹ thấy trong người thế nào?
Mẹ cười móm mém:
– Ủa. . . Hai mới dzề đó hả con. . . Công việc trên nớ bỏ cho ai mà dzề đây rứa hè. . . Ngó tề, lớn rồi, có chồng con đùm đề sắp làm sui với người ta mà còn nhỏng nhẽo như đứa trẻ lên ba lên bốn. . . Ta có chết mô mà bay khóc như đưa đám rứa hè.
Chị Hai sung sướng hôn lên tóc, hôn lên gò má nhăn nheo của Mẹ mà nước mắt tuông trào.
Một bông Hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Ngỡ đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm
Huynh Van Diep (https://www.facebook.com/diepcollection)