Ảnh minh họa: Internet
Cuộc sống vốn dĩ rất nhẹ nhàng, hiền hòa và rất đẹp. Nó như một bức tranh thủy mặc trong tâm tưởng của người họa sĩ. Đôi bàn tay nghệ thuật đã để lại cho đời những cảm xúc thật ấn tượng khó phai. Thế nhưng cũng với phong cảnh hữu tình kia và đôi tay kia không phải của người vén khéo ấy thì chắc hẵn rằng cảnh vật trong tranh sẽ trở nên hỗn độn, lạ thường.
Cuộc sống là thế. Cứ mãi nhu cầu sự hoàn hảo để có thể suốt cuộc đời cứ mãi đi tìm, đi tìm và đi tìm mãi để rồi phá vỡ cả cảnh đời đầy thơ mộng, để rồi nhận lấy giá trị cuối cùng không phải là sự hoàn hảo, cuộc đời cuối cùng cũng không đẹp mộng nên thơ.
Đấy là nội dung câu chuyện “Sự hoàn hảo”. Câu chuyện rất hay, rất thú. Mời mọi người xem qua!
Có một anh sinh viên và một người Thầy lớn tuổi đang trao đổi với nhau về sự hoàn hảo.
Chàng thanh niên với sức khỏe và lòng nhiệt huyết luôn muốn đi tìm cho mình mọi sự hoàn hảo. Người Thầy đã chú ý lắng nghe và thấu hiểu anh. Với bao nhiêu năm sống và hiểu biết bao chuyện xảy ra, ông nhẹ nhàng nói với anh:
– Tôi có thể đề nghị con làm một việc được không?
– Dạ. Con rất sẵn lòng.
– Phía trước mặt chúng ta là sân cỏ. Con có thể ngắt cho tôi một lá cỏ mà con cho là đẹp nhất và hoàn hảo nhất không? Với điều kiện con chỉ được đi thẳng về phía trước và chọn, không được bước lùi lại.
Anh thanh niên đứng dậy và bắt đầu tìm kiếm. Bước bước chân đầu tiên vào sân cỏ, anh nhìn xuống chân và thấy một lá cỏ thật xanh mướt, anh toan đưa tay định ngắt lá cỏ. Nhưng… anh phóng tầm mắt lên phía trước, toàn một màu xanh ngắt và những lá cỏ đẹp hơn. Anh thanh niên bắt đầu bước tiếp bước chân thứ 2… rồi bước chân thứ 3… nhưng cũng như những lần trước, khi định ngắt những lá cỏ dưới chân, cậu lại thấy những lá khác phía trước…
Cứ thế…
Anh rảo bước, tìm kiếm… tìm một lá cỏ thật hoàn hảo. Nhưng… anh có biết đâu, mãi mê tìm kiếm, anh đã đi đến phía bên kia khoảng sân. Ở bước chân cuối cùng ấy, với một khoảng cỏ nhỏ nhoi trước mặt, anh đành ngắt một lá cỏ đẹp nhất trong đó và trở lại nơi người thầy đứng đợi.. Mặt anh không còn hào hứng như lúc đầu, có lẽ anh đã hiểu ý nghĩa công việc anh vừa làm. Lặng lẽ đến bên người Thầy, anh đưa ra lá cỏ. Cầm lá cỏ trên tay, người Thầy mỉm cười hiền hòa bảo anh ngồi xuống và nhẹ nhàng bảo:
– Thế đấy, con ạ. Trong cuộc đời mỗi người là vô số sự lựa chọn. Cũng như lựa chọn một lá cỏ, nếu con biết bằng lòng và không mãi tìm kiếm, hẳn con đã có được một lá cỏ hoàn hảo hơn rồi. Con người cũng vậy, họ luôn để cơ hội qua đi rồi mới bắt đầu nuối tiếc. Hãy suy nghĩ về câu chuyện ngày hôm nay, con nhé!”.
Định Phương (sưu tầm)