CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT
A không thích ăn trứng gà, mỗi lần mẹ để phần cơm có trứng gà, A đều sẽ đưa nó cho B ăn. Lúc đầu, B rất biết ơn, nhưng lâu dần B lại coi nó như một thói quen. Mà đã quen rồi, sẽ coi chuyện A để phần trứng gà cho mình như chuyện hiển nhiên.
Vì vậy, đến một ngày nọ, A gặp được C – một cô bé mồ côi trong xóm, nên đưa trứng gà cho C ăn, B thấy vậy liền cảm thấy không vui. Cô ấy đã quên rằng những quả trứng này vốn dĩ là của A, A có quyền muốn cho ai thì cho. Nhưng B không nghĩ vậy, cô tìm A cãi nhau một trận. Hai người càng ngày càng cãi nhau dữ dội hơn, đến cuối cùng dẫn đến tuyệt giao…
CÂU CHUYỆN THỨ HAI
Một năm nọ, mùa hè trở nên vô cùng nóng bức, vì thế một nhóm người rủ nhau ra bờ sông chơi. Một cô gái trong nhóm người vô tình làm rớt chiếc giày xuống sông khi đang nghịch nước.
Đường trên bờ lại chỉ toàn những viên đá sỏi vừa sắc nhọn vừa bị nắng chiếu nóng hổi, bọn họ còn phải đi cả đoạn đường dài. Thế nên cô gái mới quay sang nhờ người khác giúp đỡ vớt chiếc giày vừa lỡ làm rơi xuống, nhưng chẳng có ai chịu giúp đỡ cả.
Cô gái cảm thấy những người bạn của mình là kẻ vô tình vô nghĩa, chơi với nhau tình nghĩa bao nhiêu năm, vậy mà nhờ họ giúp đỡ một việc nhỏ lại chỉ biết khoanh tay đứng nhìn.
Sau đó, một chàng trai đi ngang qua con đường này nhìn thấy cô gái kia đang giận dỗi ngồi một mình bên dòng sông liền đến hỏi thăm. Sau khi biết chuyện, anh ta đã đưa đôi giày của mình cho cô gái, đồng thời nói với cô ấy, không có ai có nghĩa vụ phải giúp đỡ bạn cả.
Có nhiều khi, bạn đã quen với việc người khác đối xử tốt với mình. Do đó cứ ngộ nhận rằng điều đó là đương nhiên, cho đến một ngày nào đó họ không còn đối xử tốt với bạn nữa, bạn lại cảm thấy tủi thân, tức giận.
Nhưng thực ra, không phải người đó bỗng nhiên trở nên xấu xa, mà là vì chúng ta có thói quen có rồi lại càng muốn được nhiều hơn. Quen với việc nhận lấy, mà quên đi việc phải cảm ơn.
CÂU CHUYỆN THỨ BA
Vào một buổi tối mát mẻ, có một chú cừu nhỏ đang chơi một mình trên sườn đồi thì đột nhiên có một con sói núp từ lùm cây lao ra muốn ăn thịt chú cừu. Chú cừu vội nhảy lên, liều mạng dùng sừng đâm vào người nó, sau đó kêu to lên cầu cứu bạn bè.
Con bò đang ngồi trong bụi rậm liếc nhìn sang, thấy đằng kia là một con sói liền bỏ chạy. Cô bé ngựa thường chơi chung với nó cúi đầu nhìn xuống thấy đó là con sói hung hăng nên cũng liền chạy đi.
Chú lừa hàng xóm hành động có hơi chậm một chút, nó dừng lại nhìn một lúc lâu mới nhận ra bạn mình đang bị sói ngắm đến, liền cúi đầu lén chạy xuống đồi, lúc đi ngang qua lợn rừng còn kêu nó chạy theo mình. Cả hai chạy còn nhanh hơn con thỏ đã chạy trước, như hai mũi tên vụt xuống dưới sườn đồi.
Chỉ có con chó dưới núi nghe thấy tiếng kêu cứu thảm thiết của chú cừu liền vội vã chạy lên đồi, nhảy từ đám cỏ đến chỗ sói và cắn vào cổ nó một phát thật đau.
Con sói kêu lên một tiếng đau đớn, chú cừu nhân lúc này vội cùng chó tháo chạy. Khi chú cừu về đến nhà thì những người bạn mới lục tục kéo đến.
Bò nói: “Sao em không gọi anh? Cái sừng của anh chỉ cần lủi một cái có thể đâm thủng ruột con sói chết tiệt đó rồi!”.
Ngựa bảo: “Đáng lẽ cậu nên gọi tớ mới đúng. Móng ngựa của tớ có thể đá mẻ đầu con sói đó.”.
Heo hùa theo: “Đúng đó, mày cũng không gọi tao? Tao chỉ cần kêu lên con sói kia đã sợ hãi mà rơi xuống đồi luôn rồi.”.
Con thỏ chạy đầu tiên cũng quay sang quở trách: “Ngốc thật, tui chạy nhanh như vậy, ông mà nhờ tui, tui đã chạy xuống báo làng xóm lên giúp rồi.”.
Trong cái nhóm đang bàn cãi hỗn loạn này, chỉ có duy nhất chó không có mặt.
Tình bạn chân chính, không cần những lời hoa mỹ đến bào chữa hay cứu vãn, mà chỉ cần lúc quan trọng họ có thể giơ một tay ra giúp đỡ. Những người suốt ngày vây quanh bạn, cùng bạn đi ăn đi uống, nhậu nhẹt, vui chơi, xem phim, ca hát… chưa chắc là bạn chân chính.
Muốn tìm được những người bạn chí cốt và thật lòng thực sự chẳng hề dễ dàng gì!
Cùng nhau làm bạn 1 năm, thật không dễ.
Kiên trì làm bạn 2 năm, thật đáng quý trọng.
Có thể chia sẻ vui buồn suốt 3 năm, thật là điều kì diệu.
Cùng nhau vượt qua 5 năm hoạn nạn, mới là tri kỉ.
10 năm nghèo khó không rời không bỏ, là người bạn được định sẵn trong sinh mệnh.
Nếu đã không bỏ không rời suốt tận 20 năm, đây chính là người thân không cùng dòng máu của bạn.
Trong thời đại hay thay đổi như ngày nay, hãy chú ý nhiều một chút đến bạn bè xung quanh, tìm hiểu nhiều hơn về họ, bớt tính toán đi, học cách biết ơn, đồng thời cố gắng giữ chặt những người bạn chân chính, đừng vì những mâu thuẫn nhỏ mà làm mất đi họ.
___________
Thiên Tuyết / Theo Báo Dân Sinh