Bảo tồn và phát huy giá trị ngôn ngữ địa phương

Nhằm gìn giữ hồn trong sáng tiếng Quảng nói riêng và ngôn ngữ tiếng Việt nói chung, mới đây, tại Hội trường TH, THCS & THPT Sky-Line Hill – Hội An, các diễn giả cùng toàn thể phụ huỳnh, học sinh của trường đã có dịp trò chuyện với diễn giả GS.TS Andrea Hoa Pham giảng viên Trường Đại học Florida (Hoa Kỳ) về chủ đề “ Âm Vị Xứ Quảng”– Đây là buổi giao lưu hết sức ý nghĩa, giúp cho mọi người hiểu hơn về ngôn ngữ và sự kết hợp hoàn hảo giữa nguồn gốc và đa dạng vùng miền.

Giọng Quảng Nam có nhiều nét đặc biệt trong cách phát âm khiến nó khác xa với tất cả các giọng của địa phương khác của tiếng Việt. Khi nhắc đến giọng Quảng Nam, cả Đà Nẵng những câu nói đã trở thành đặc trưng khi trêu chọc nhau “Eng không eng tét đèng đi ngủ, đừng kèng nhèng chó kéng nheng reng”. Chúng ta không thể không quên chất giọng riêng tại đất Quảng – mảnh đất Ngũ Phụng Tề Phi và chung tay bảo tồn, phát huy giá trị ngôn ngữ địa phương.

Trải qua hàng thế kỷ lịch sử và văn hóa, giọng nói của người dân Quảng Nam đã trở thành một biểu tượng độc đáo, phản ánh sự đa dạng và sâu sắc của văn hóa miền Trung Việt Nam. Âm vị giọng nói người Quảng Nam không chỉ là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày, mà còn là một kho tàng văn hóa được chắt lọc từ thế hệ này sang thế hệ khác. Bởi lẽ đó, bí mật huyền bí của Âm vị giọng nói xứ sở Quảng Nam là sự kết hợp truyền thống và hiện đại tạo nên một thứ âm ngữ nghe “ lạ “ nhưng rất “ đặc trưng “ và rất riêng.

Giọng nói xứ Quảng Nam không chỉ thu hút người nghe bởi vựa từ ngôn ngữ mà còn bởi âm thanh độc đáo. Nói chung, người dân ở đây thường có cách phát âm rất đặc trưng, với những giai điệu chất ngất và những nét ngọt ngào đặc sắc. Điều này tạo nên một không khí ấm áp, gần gũi, khiến cho người nghe có cảm giác như đang lạc vào một không gian âm nhạc độc đáo của vùng miền

Có thể nói, Âm vị giọng nói là di sản văn hóa sống động của người Quảng Nam không chỉ là một phương tiện truyền đạt thông tin mà còn là biểu tượng của sự bền vững văn hóa và kết nối giữ quá khứ và hiện tại. Qua sự ngọt ngào của từng từ ngữ, qua từng giai điệu của giọng điệu, chúng ta có thể cảm nhận sự sống động và sức sống mãnh liệt của một vùng miền đầy màu sắc và nghệ thuật.

Theo Tạp chí Lao động và Xã hội

Trả lời