LÀM VỪA LÒNG THIÊN HẠ, LÀ MỘT CHUYỆN VỪA KHÓ, LẠI VỪA NGU

1. Bạn không thể thay đổi suy nghĩ của người khác nhưng lại có thể làm chủ vận mệnh của chính mình. Lời nói là của người khác, cuộc sống là của mình, đừng để chuyện thị phi quyết định bạn có hạnh phúc hay không!

2. Trên cuộc đời này, bạn chỉ cần được là chính mình, làm những điều mình thích và chẳng cần sợ hãi hay lo lắng về những lời đàm tiếu, nhận xét xung quanh. Biết chọn lọc ra những lời khuyên đúng đắn để cải thiện, và bỏ ngoài tai những lời nhận xét chỉ mang tính chất “dìm hàng”, cuộc đời của bạn sẽ trở nên vui vẻ, thoải mái và giản đơn hơn rất nhiều.

3. Miệng là của người khác, lời thị phi chỉ là chuyện trong thiên hạ, vĩnh viễn không phải là thước đo đánh giá một con người. Bởi vậy, thay vì dao động trước những lời đàm tiếu, hãy nhìn lại bản thân và tin vào chính mình. Chỉ cần bạn luôn sống ngay thẳng, tâm hồn trong sạch, đối diện với Đất Trời mà không hổ thẹn, thì hà cớ gì phải bận lòng khi có người gièm pha?

4. Chỉ cần có người sống trên cõi đời này, thì tất sẽ có thị phi. Tức giận là một hành động ngu ngốc, chính là lấy lỗi lầm của người khác để trừng phạt chính mình.

5. Chẳng bao giờ người ta cần có lý do để ghét bỏ ai đó. Yêu hay ghét nó là cảm giác của mỗi người, mà con người luôn là tạo vật đầy rẫy mâu thuẫn, thế nên, có bới móc tìm ra lý do biện minh cho việc yêu quý hay hờn ghét, nói thật là chẳng để làm gì.

6. Vốn dĩ vấn đề nằm ở ngay giữa hai tai của chúng ta. Lời ong tiếng ve kẹt cứng trong tâm trí, hành hạ bạn, hút đi sinh khí và sự vui tươi của mỗi người. Một khi tai chúng ta vẫn còn tự động tiếp nhận thông tin xấu, tự động trữ nó trong trí học, ngày ấy chúng ta còn mệt mỏi đau khổ nhiều.

7. Cuộc đời này ngắn lắm, chớp mắt trôi qua đã hết nửa quãng thanh xuân. Trong cái lúc tuổi xanh vùn vụt chạy qua như chuyến tàu tốc hành, còn bao nhiêu chuyện khác phải lo để tồn tại, cớ gì phải vơ hết chuyện thiên hạ về mình cho mệt?

8. Kệ họ, cứ để họ chửi, cứ để họ phán xét, cứ cho họ chỉ trích chán chê đi, nhói một tí, thương tổn một tí có chết được đâu. Thời gian để đấy sống cho bản thân đã, hơi đâu đi làm tròn nghĩa vụ với tất cả mọi người.

Dinh Phương (sưu tầm)