Tôi đã sống nửa đời người! Câu nói quen thuộc này có thể nói rất phổ biến và đã trải qua không biết bao nhiêu thế hệ! Cảm xúc về TUỔI 50 rất dạt dào!
Ta bây giờ bước sang tuổi 50
Tâm đủ tĩnh nhìn dòng đời xuôi ngược
Chẳng màng chi những tranh giành mất được
Lòng yên bình lắng đọng như biển sâu
Bởi đã qua bao năm tháng bể dâu
Có thành công và ít nhiều thất bại
Bao ngọt bùi đắng cay từng nếm trải
Đều kinh qua những tốt xấu ở đời
Ta bây giờ bước vào tuổi 50
Ngồi ngẫm lại những buồn vui sướng khổ
Bao thiện ác – thiệt hơn đều thấu tỏ
Giờ buông lòng sống tự tại bình yên
Năm mươi tuổi mặn mòi của trung niên
Ta nhẫn nại điềm nhiên cùng năm tháng
Giữ tâm hồn nhẹ nhàng như buổi sáng
Và nồng nàn như rượu ủ lâu năm
Năm mươi tuổi dịu dàng như ánh trăng
Sáng vằng vặc tôi rèn qua nắng gió
Tràn sức sống dẻo dai như ngọn cỏ
Càng bão giông càng xanh mướt rạng ngời
Năm mươi tuổi vẫn đằm thắm nụ cười
Và luôn khiến người mình thương mê mải…!
Tác giả: Đồng Ánh Liễu
KHUNG TRỜI BÌNH YÊN
(Đàn ông tuổi 50)
Đời người dài ngắn trăm năm
Hai mươi, sống với thanh xuân cuộc đời
Ba mươi, sự nghiệp xây rồi
Bốn mươi, trí tuệ lên ngôi vững vàng.
Năm mươi, chưa hẳn an nhàn
Đã vào độ tuổi bền gan, vững lòng
Điềm nhiên, khoáng đạt, thong dong
Chát chua thấu hiểu, cay nồng cũng qua…
Trải bao gió táp mưa sa
Làm trai đứng giữa phong ba cuộc đời
Chẳng còn bất định nổi trôi
Chẳng còn trông ngóng, đứng ngồi không yên.
Tuổi năm mươi nhẹ bước thiền
Chỉ mong hạnh phúc ở yên trong nhà
Cầu cho mưa thuận gió hòa
Năm mười hai tháng đều là… mùa xuân!
Giờ làm một bóng tùng quân
Phát tâm ra để người thân mát lòng
Trái tim nay biết dịu dàng
Nhịp đập ấm áp, khẽ khàng yêu thương.
Làm trai nên vẫn kiên cường
Chở che, bảo vệ, nhịn nhường, sẻ chia
Trong lành buổi sớm mai kia
Thâm trầm, sâu lắng… đêm về sương rơi.
Đàn ông độ tuổi năm mươi
Muốn trở thành một khung trời bình yên
Cây cầu đá thật chắc bền
Chắt chiu hạnh phúc, làm nên cuộc đời…
Sài Gòn, 01/11/2017
Vĩnh Nam (Phỏng theo Đại Kỷ Nguyên)