Sáu thời là gì?

Trong cuộc sống, mọi người thường nói đến thời khắc và có các câu nói: sáu thời đều an lành, thời khắc quan trọng, …. nhưng khi hỏi khoảng thời gian của 6 thời được tính thế nào? Thì quả thật, không phải ai cũng có thể trả lời vanh vách sáu thời là gì?

Mời quý độc giả cùng KỸ NĂNG CẦN BIẾT tìm hiểu nhé!

Chữ thời ở đây có nghĩa là thời gian. Trong các sinh hoạt ở chùa chiền, thiền viện thường chia thời gian một ngày một đêm ra làm sáu thời:

Ban ngày chia ra ba buổi là buổi sáng (bình minh), buổi trưa và buổi chiều (hoàng hôn). Ban đêm chia ra là đầu hôm, nửa đêm và sớm mai.

Sáu thời tương ứng với cách tính giờ hiện nay như sau:

– Đầu ngày (từ 6 giờ đến 10 giờ),

– Giữa ngày (từ 10 giờ đến 14 giờ),

– Cuối ngày (từ 14 giờ đến 18 giờ)

– Đầu đêm (từ 18 giờ đến 22 giờ),

– Giữa đêm (từ 22 giờ đến 2 giờ),

– Cuối đêm (từ 2 giờ đến 6 giờ).

Người xuất gia trong sáu thời đó đều có công việc làm nhất định, chứ không phải ở không nhàn rỗi. Có thể là lên khóa lễ tụng niệm bái sám, hoặc là ngồi thiền, đọc kinh sách, hay làm các công việc chấp tác trong chùa và tu viện, tùy theo thời khóa biểu và sự phân công của người quản chúng.

Tuy nhiên với những vị tu hành, thì các thời dù là trong khóa lễ tu hành, hay ngoài công việc, thì các vị ấy cũng đều phải dụng công tu tập, đều phải nghiêm túc trì giới, giữ gìn các oai nghi tế hạnh… chứ không có lơi lỏng.

Còn đối với quý vị tu tại gia thì sáu thời trôi qua các vị làm gì nào?

Với những vị tu tinh tấn, thì ngoài thời gian làm việc để kiếm thu nhập, họ luôn dành các thời gian rảnh còn lại trong ngày để tiến hành công phu tu tập, nghe pháp, xem kinh,… tập một lối sống như người xuất gia.

Đây là những vị tu tại gia rất đáng được khen ngợi, và khi tu tập như thế, thì họ cũng đang gieo nhân để sau này sẽ trở thành những vị xuất gia tu hành chân chính rồi.

Huỳnh Triều (st)/ Nguồn: Phật Giáo – Hội Phật Giáo Việt Nam

KỸ NĂNG CẦN BIẾT – NỘI DUNG KHÔNG THỂ BỎ QUA