CHỈ CÓ HÀNH ĐỘNG MỚI LỘT TẢ HẾT GIÁ TRỊ CỦA LỜI NÓI, MỚI CHỨNG TỎ CHÚNG TA LÀ AI

Lời nói phải đi đôi với hành động! Đấy là bản chất và cốt cách của người chính trực, chính nhân quân tử. Quả thật như vậy! CHỈ CÓ HÀNH ĐỘNG MỚI LỘT TẢ HẾT GIÁ TRỊ CỦA LỜI NÓI, MỚI CHỨNG TỎ CHÚNG TA LÀ AI!

KỸ NĂNG CẦN BIẾT mời mọi người xem qua những Kinh nghiệm; những trải lòng dưới đây để có thể tìm cho mình những giá trị chân chính nhất!

“Một người bị nước cuốn trôi, kẻ đó rất sợ bị chết chìm; nhưng cuối cùng, họ đã không chết chìm mà lại bị chết khát, chết khát giữa dòng nước.

Điều vô lí ấy cũng giống như một người biết được nhiều câu kinh, nói những câu kinh rất hay; nhưng không thực hành, cuối cùng bị những điều tầm thường trong tâm đánh gục”.

Lời nói vốn rất nhẹ, nếu không được buộc vào một hành động thật nặng để giữ lại; lời nói sẽ dễ dàng bị gió cuốn bay đi.

Lời nói vốn đi rất nhanh; nhưng khi nó đi nhanh đến mức hành động không còn đuổi theo kịp nữa; lúc đó lời nói bắt đầu mất đi giá trị của mình.

Lời nói vốn rất mỏng, nếu không có chiếc khung hành động để giăng mắc vào; lời nói sẽ bị gió mưa trong cuộc sống làm cho nhàu nát.

Nói “thương người” chỉ là chuyện trong một chốc, nhưng có kẻ mất hơn nửa đời vẫn chưa làm được. Nói “buông xuống” cũng chỉ là chuyện trong một lát, nhưng có người cả đời vẫn nặng lòng.

Chỉ mất vài hôm để vẽ ra một cuộc hành trình; nhưng phải mất thật nhiều đôi giày mòn gót mới có thể hoàn thành được cuộc hành trình đó.

Chỉ có hành động mới chứng tỏ được chúng ta thực sự là ai; và cũng chỉ có hành động mới thưc sự tạo nên con người.

Một hành động dù trong im lặng; nhưng bên trong nó luôn tồn tại một sức mạnh mà lời nói không bao giờ có thể có được.

“Khoảng cách từ lời nói tới việc làm xa hơn rất nhiều; so với khoảng cách từ miệng đến đôi tay”.

Hạnh phúc hay khổ đau của con người không phải đến từ đâu đó ngoài kia; mà nó được lấy ra trong một đống hành động từ những năm tháng đã qua của chính mỗi người.

Chúng ta không thể để lời nói lớn hơn hành động; rồi tự hỏi tại sao cuộc sống của mình lại có nhiều nỗi buồn như vậy. Dù nỗ lực thay đổi đến đâu, tất cả chúng ta, ai cũng phải trả giá; cho tất cả những gì mình đã sống.

Mong người luôn nhặt được thứ gì đó rất đáng giá; tại bất cứ nơi mình nào vừa ngã xuống, rồi đứng lên.

Vô Thường/ Việt Tạ (sưu tầm)